Theo Foresight News, các nhà sáng lập trong lĩnh vực tiền điện tử thường coi ‘kiểm soát’ là một lĩnh vực rủi ro, tuy nhiên có sự nhầm lẫn về cách đánh giá hợp lý những rủi ro này. Daniel Barabander, Phó Tổng cố vấn tại Variant Fund, gợi ý rằng kiểm soát nên được hiểu như một phổ, từ kiểm soát mạnh đến kiểm soát yếu. Để xác định vị trí của một người trong phổ này, hai câu hỏi chính cần được giải quyết: ai thực hiện kiểm soát và phạm vi của kiểm soát này là gì?
Mức độ phân quyền là yếu tố quan trọng trong việc xác định ai thực hiện kiểm soát. Phổ này trải dài từ kiểm soát của một thực thể đơn lẻ đến kiểm soát của tổ chức tự trị phi tập trung (DAO), cuối cùng dẫn đến sự bất biến hoàn toàn. Phạm vi kiểm soát liên quan đến ranh giới quyền hạn, từ quyền nâng cấp đầy đủ đến sự bất biến hoàn toàn.
Khi các chiều này được làm rõ, chúng có thể được áp dụng vào khung pháp lý liên quan. Phân tích kiểm soát có thể áp dụng trên nhiều lĩnh vực pháp lý khác nhau, với logic cốt lõi của trách nhiệm pháp lý xoay quanh ‘ai kiểm soát cái gì.’ Ví dụ, trong bối cảnh luật chuyển tiền, kiểm soát đơn phương đối với quỹ của người dùng là điều kiện cần thiết để xác định xem một thực thể có phải là người chuyển tiền hay không. Tuy nhiên, quan điểm này bị tranh cãi, như đã thấy trong vụ Tornado Cash.
Hai kịch bản minh họa điều này: trong Kịch bản A, một quản trị viên duy nhất nắm giữ khóa nhưng chỉ có thể tạm dừng giao thức trong các tình huống khẩn cấp; trong Kịch bản B, một DAO thực sự phi tập trung có quyền kiểm soát nâng cấp đầy đủ. Không kịch bản nào cấu thành kiểm soát đơn phương, gợi ý rằng các dự án này có thể không được xem là người chuyển tiền theo quy định pháp lý.
Phân tích kiểm soát này mở rộng đến các lĩnh vực pháp lý khác, chẳng hạn như luật chứng khoán, nơi tiêu chí ‘nỗ lực của người khác’ trong bài kiểm tra Howey cơ bản đánh giá sự hiện diện của một quản lý kiểm soát. Cấu trúc kiểm soát kỹ thuật của một giao thức là một yếu tố quan trọng trong đánh giá này.
Xác định vị trí của một người trong phổ kiểm soát đòi hỏi phải cân nhắc cẩn thận về hệ thống pháp lý cụ thể và tham khảo ý kiến từ các cố vấn pháp lý. Từ một góc độ rộng hơn, kiểm soát mang lại sự thuận tiện thương mại nhưng đi kèm với những rủi ro liên quan. Chìa khóa là cân bằng phân tích chi phí-lợi ích và làm rõ mục đích cốt lõi của việc giữ kiểm soát. Ví dụ, nếu mục tiêu chính của việc giữ kiểm soát là để xử lý các tình huống khẩn cấp, trách nhiệm pháp lý của việc duy trì chỉ một chức năng dừng lại sẽ thấp hơn đáng kể so với quyền nâng cấp đầy đủ. Việc xác định chính xác những nhu cầu kiểm soát không thể thiếu trong doanh nghiệp và khớp chúng với mức độ kiểm soát phù hợp là rất quan trọng.